Monday, February 21, 2011

“Sao” và “Fan”: sự hâm mộ liệu có giới hạn ?



Một sự việc khiến cho những người có lương tri không thể ngồi yên.

Cha tự tử để con được gặp thần tượng

Nên bắt đầu từ đâu – bày tỏ sự thương tiếc với người quá cố? lên án cô con gái vô ơn? tức giận với tay diễn viên vô cảm? Mọi cảm xúc đến rồi đi, thay thế lẫn nhau, đan xen vào nhau, làm cho tôi phải ngập ngừng trước khi bắt tay vào bài viết.

Mặc dù vẫn đang ở tuổi thanh niên, và tuổi cũng không hơn cô gái trong bài viết đó bao nhiêu, tôi vẫn cảm thấy khó có thể hiểu được sự hâm mộ cuồng nhiệt của cô ta. Tôi chắc đây là một chứng tâm thần, và cô này bị nặng quá rồi, như Biển Thước nói là bệnh đã ở xương tủy rồi, nên không chữa được nữa. Tôi cũng thật lòng mong rằng chỉ có một người bị bệnh đến tận xương tủy như vậy thôi. Nhưng còn lại những người mà “bệnh ở bì phu” thì tôi thấy nhiều lắm. Hy vọng có ai đó góp thêm tay “châm trích, để lâu sợ sau nặng”.

Chúng ta sống ở thế kỷ 21, thế kỷ của liên lạc và thông tin. Chưa bao giờ thông tin nhiều như bây giờ, nhưng cũng chưa bao giờ mà những thông tin giật gân, câu khách lại lắm đến thế. Các bạn cứ thử mở những báo tạm coi là đứng đắn như Tuổi Trẻ, Thanh Niên, VnExpress thì những mục Văn hóa Giải trí cũng đầy những tin lá cải. Đây là danh mục tin Văn hóa của VnExpress lúc 11:35 ngày 30 tháng 3 năm 2007:

Cha tự tử để con được gặp Lưu Đức Hoa
'Vic ơi, mặc áo lót vào'
Tấn Beo đấu giá số điện thoại mức khởi đầu 190 triệu đồng
Angelina Jolie chiều con nuôi hơn con đẻ
Halle Berry từng tự tử vì tình
Cặp bánh khổng lồ mừng ngày quốc giỗ
Trình diễn thời trang xuân hè 2007
Chí Trung luôn nín nhịn khi vợ nổi giận
Pax Thiên Jolie suýt bị bắt cóc
Tình đầu của Paris Hilton
Công bố bìa sách 'Harry Potter 7'
Phi Hùng gắn bó với 'bà bầu' vì cái tình
Hoài Linh nuốt nước mắt vào trong khi buồn
Hồ Ngọc Hà không còn dựa vào Đức Trí
Khi 'sao' nam nhờ tới thẩm mỹ viện


Tin thứ nhất là nguyên nhân của bài viết này, 4 tin khác tạm coi là có thông tin, còn tròn một chục tin về các “Sao” Victoria, Angelina, Halle, Chí Trung, Pax Thiên, Paris, Phi Hùng, Hoài Linh, Hồ Ngọc Hà và Đào Anh Khánh (sau cùng) toàn là tin đánh bóng, chắc do PR của một số cá nhân ăn tiền tung lên đài báo để lôi kéo sự chú ý của “Fan”. Một mục Văn hóa của một tờ báo điện tử có thể coi là hàng top của làng báo điện tử VN mà còn rẻ tiền đến thế. Ấy là tôi còn chưa nói đến những thứ phụ trương, ấn bản, tập san bày đầy dẫy ở vỉa hè, nói cho bạn biết tuần vừa qua J-Lo đi ăn với ai, Li-Lo uống rượu ở đâu và Hồng Nhung thăng hoa trước công chúng được mấy lần!

Mục đích của những tác giả đó không gì khác hơn là duy trì sự hâm mộ của Fan, duy trì số lượng các Fan cho Sao của mình. Và nếu bạn bắt đầu ngưỡng mộ một ai đó, thật khó mà cưỡng lại được các chiêu thức đánh bóng này. Bạn sẽ háo hức tìm đọc những tin loại như vậy, tìm kiếm các Fan và Fan-club của Sao, chia sẻ thông tin và niềm đam mê của mình. Một ngày bạn sẽ ấm ức nếu ai đó nói rằng Sao của bạn chỉ là đồ dở hơi (cho dù họ chỉ nói sự thật), bạn sẽ tức giận nếu Sao của bạn bị ném cà chua trứng thối (cho dù chỉ trên các diễn đàn), và bạn sẽ xắn tay áo lên để bảo vệ danh dự của Sao cho tới cùng (cho dù Sao có thể chẳng mở mồm cảm ơn bạn lấy một câu). Có khi nào các bạn dừng lại để tự hỏi: tất cả những thứ này để làm gì? Liệu nó có mang lại lợi ích gì cho bạn không? Hay đó chỉ là những điều phù phiếm, vốn không hại ai nhưng cũng chẳng ích lợi gì?

Và quan trọng hơn, trong suốt cả cuộc sống của bạn cho đến lúc này, ai là người thật sự quan trọng đối với bạn? Ai là người xứng đáng để cho bạn noi gương? Ai là người mà bạn có thể tin tưởng vào tài năng, phẩm chất đạo đức? Chính bạn phải suy nghĩ để tìm ra câu trả lời. Điều đó sẽ quyết định cuộc sống sau này của bạn, đôi khi ở mức độ mà bạn không thể tưởng tượng ra. Và một khi đã cân nhắc, đã quyết định, thì vững tin vào quyết định của mình mà tiến tới.

Thế hệ phụ huynh của chúng tôi, có những người chọn thần tượng là Pavel Korchagin, một thập niên gần đây là Bill Gates. Hai mươi năm nữa sẽ là ai ? Thần tượng lên rồi xuống, Sao sáng rồi lại tàn, nhưng bạn thì chỉ có một. Đừng vì những thần tượng được đánh bóng, được tô vẽ mà lãng quên cuộc sống của chính mình. Và cho dù các phương tiện truyền thông đại chúng có ra rả nói rằng bạn cần phải sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương một ai đó, thì cũng đừng nhắm mắt mà làm theo!

(Written 30-Mar-2007)

No comments:

Post a Comment